Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Thơ và biểu tình

Biểu tình ôn hòa không bị cấm (không cấm không có nghĩa là được tự do biểu tình mà không có sự cho phép của các cơ quan chức năng), nhưng cản trở giao thông, dân sinh, gây mất trật tự công cộng thì cần phải bị dẹp. Hãy nhìn lũ mọi hiếu chiến này, chúng lăm lăm băng zôn như muốn xiết cổ cần lao vô tội, vào giờ tan tầm nếu chúng vẫn tụ tập sẽ gây kẹt xe, tốn xăng, bóp còi nhiều điếc tai. Nếu là Cáo thì sẽ cho quân đội bắn cối 150 li vào giữa đội hình chứ thời gian đéo đâu mà giải thích cho bần lông hiểu được hành vi sai trái. Đương nhiên, chính quyền ta là một thể chế nhân đạo nên sẽ không hành động như Cáo.
Sương gió bão lửa
Ta chẳng hề ngại chi
Dù máu chảy đầu rơi
Thì có xá gì đâu
Tiến lên nào, tiến lên nào
Hỡi chiến sĩ đồng bào
Sợ cái đéo gì Tào
Cùng lắm thì hy sinh
Đấu tranh là quanh vinh
Kinh qua muôn ngàn dặm
Cặm muôn ngàn gian khổ
Ngại gì xương máu rơi
Phơi thây ngoài mặt trận
Để con cháu đi lên
Trên muôn ngàn xác chết
Lê lết màu Đỏ rực
Tô thắm lên ngọn cờ
Một màu Đỏ chiến thắng
Bay khắp mọi nẻo đường
Cường cuốc cũng phải sợ
Ngày nào đó không xa
Biết thế đéo nào ta
Vang ca khắp bốn bể
Cả năm châu đều nể.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét