Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

SỬ KÝ TOÀN THƯ 2016

SỬ KÝ TOÀN THƯ 2016 Biểu tượng cảm xúc squint 

Năm Đại Quang thứ 1 ( 2016 sau Công nguyên )

Tháng giêng, quần thần họp mặt ở kinh đô, định chức tứ trụ. Trung ương tiền nhiệm đa phần cáo lão hồi hương, duy chỉ có Bí thư Phú Trọng lưu lại triều đình. Các bô lão suy tôn Thượng thư bộ Công an Trần Đại Quang nối ngôi chủ tịch, Á tướng tiền triều Nguyễn Xuân Phúc được phong chức Tể tướng. Nữ quan Nguyễn Thị Kim Ngân, trước là đại thần thuộc Cơ mật viện cũng được tôn làm Chủ tịch hội đồng bô lão. Như vậy là tứ trụ định xong, triều đình theo lệ cũ mà tái cơ cấu nhân sự.

Tháng hai, đại hạn. Các nước lân bang lại đắp đập ngăn sông. Á tướng Phạm Bình Minh cùng lục quốc Xiêm La, Ai Lao, Chân Lạp, Miến Điện, Chi Na hội kiến bàn bạc. Nước Chi Na bèn xả đập cứu hạn, tuy vậy hạn hán cũng chẳng giảm là bao. Bách tính khổ vì hạn hán, miền núi cao dân phiêu tán vì đất đai khô cằn, miền đồng bằng cũng lao đao vì nước biển xâm hại.

Tháng ba, giỗ Quốc tổ. Dân chúng kéo về Phong Châu dâng lễ quá đông đúc, thành ra hỗn loạn. Bọn nhân sĩ bởi cớ đó mà ra sức chỉ trích tục dân ngày càng tệ hại.

Đông Hải cá chết nhiều, trôi dạt vào bãi biển, thành ra hôi thối. Cả nước đều hoang mang. Triều đình cử hàng tá quan chức khảo xét nguyên nhân, nhưng việc bị chậm trễ, mãi chưa tìm ra được. Trong lúc đó thì bọn truyền thông tung tin vô chứng cứ, làm nhũng loạn thông tin. Gặp khi viên giám đốc đối ngoại của xưởng thép Phổ Mô Sa ăn nói xấc láo, bảo rằng Đại Việt phải chọn giữa tôm cá và xưởng thép, càng có cớ cho bọn bồi bút trổ tài.

Chủ tịch Đại Quang ngửa cổ than trời. Cớ sao bổn tọa mới nhậm chức ngôi cao mà nhiều sự phiền toái đến cùng một lúc. Trên ngàn hạn hán, dưới biển cá chết. Ngoài biên cương giặc Chi Na rình rập. Trong nước thì dân chúng u tối không phân rõ thị phi, bị một bọn bồi bút dắt mũi. Thiếu niên đa phần kém chí khí, chỉ biết lấy manh áo làm hay, lấy luyến ái làm vui. Trung niên thì chỉ biết vun vén bản thân, lão niên thì bất lực nhìn đám con cháu vô năng chẳng xứng với tiền nhân.

Các nhân sĩ chân chính, cùng những thần dân Đại Việt có lương tri lấy làm hoang mang, chỉ mong có được bậc minh quân có thể nghĩ được chước cao giải nguy cho nước. Phận làm con dân, chỉ muốn bình yên mà ra sức phụng sự, còn mong gì hơn.


Văn Hóa Lịch Sử
https://www.facebook.com/1389952837920873/photos/a.1653665868216234.1073741828.1389952837920873/1692568777659276/?type=3

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét