Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

ĐÀN ÔNG SINH RA KHÔNG CHẾT VÌ ĐÀN BÀ THÌ CHẾT VÌ CÁI GÌ BÂY GIỜ ?

ĐÀN ÔNG SINH RA KHÔNG CHẾT VÌ ĐÀN BÀ THÌ CHẾT VÌ CÁI GÌ BÂY GIỜ ?
Nói một cách công bằng thì không phải mọi cái chết vì đàn bà đều là không đáng. Ví như vua Chu U vương chết vì Bao Tự, vua Ngô Phù Sai chết vì Tây Thi, đại thần Đổng Trác chết vì Điêu Thuyền , Vua Lý Nhân Tông chết vì Võ Tắc Thiên , v.v… với nhiều người là uổng phí, nhưng với nhiều người khác thì không, bởi những người làm họ chết là những mỹ nhân đúng là làm nghiêng nước nghiêng thành mà trong nhân gian không mấy khi gặp được. Cũng gần giống như thế, có nhiều người khi tìm được những người phụ nữ mà họ cho là xứng đáng, đã sẵn sàng chết cho nửa kia của đời mình và nếu nói họ chết vì gái thì không được thích hợp lắm, dù sự thật lại đúng là như vậy.
Đương nhiên, những cái chết vì đàn bà không bao giờ có thể so sánh được với những cái chết vì lý tưởng, nhất là những lý tưởng cao đẹp. Có con đàn bà nào khả dĩ mang đến được cho ai đó một cái chết có ý nghĩa và vinh quang bằng cái chết của Pa-ven Coóc-sê-ghin? Và dù có nói thế nào đi nữa, hẳn nhiên mọi người (có lẽ, nhưng không phải tất cả) sẽ vẫn còn nhớ mãi tới những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh khi còn rất trẻ, như liệt sĩ Lê Đình Chinh, đã hy sinh ở Lạng sơn hồi tháng 8/1978, hay liệt sĩ Hồng Chiêm hy sinh trên đỉnh Pò Hèn – Quảng ninh tháng 2/1979 để chống lại bọn bành trướng – nhưng nay là bạn 4/16 – từ phương bắc, là hai trong những liệt sĩ ấy.
Tuy nhiên, dù trên thực tế rất ít người chết vì gái thì cái chết này, dẫu sao, vẫn còn có lý hơn nhiều cái chết lãng xẹt khác, như chết ngay vì quẹt diêm xem bình xăng, chết vì tò mò thò đầu vào hàm cá sấu, chết vì ngông nghênh đi bóp dái hổ, chết vì đau tim khi xem ĐTQG đá bóng v.v… hay chết từ từ vì bị cạo lông, lột da, hay bị kiệt sức vì thồ nặng mà lại thiếu ăn khi cố gắng học tập và làm theo đàn cừu hay mấy con lừa v.v…
Nguồn: ăn cắp.

TRUYM KHÔNG BAY ĐƯỢC PÀ CON THÔNG CẢM .(Tô Văn Động )
Vừa tắm vừa nghĩ về trim
Có lẽ không ở đâu mà không gian và thời gian lại đặc biệt như ở phòng tắm onsen. Vào phòng tắm cởi truồng mà như lên chùa cầu kinh, khung cảnh trang nghiêm tĩnh lặng như đang trong cõi niết bàn, thay vì hương khói mờ ảo thì hơi nước bốc lên nghi ngút, thay vì tiếng lầm rầm cầu kinh thì là tiếng nước chảy róc rách âm ỉ từ lòng đất ra, thay vì nhìn các sư cụ trọc đầu thì là những người đi tắm không một chút che đậy.
Mà trước hết phải giải thích cho các con bò biết tắm onsen thế nào tí đã. Nhật Bản là một đất nước của núi lửa, nước từ mạch ngầm trong miệng núi lửi âm ỉ chảy ra có chứa cả lưu huỳnh, đục ngầu, mùi y như diêm sinh. Người dân sử dụng các nguồn nước thiên nhiên đấy để làm dịch vụ tắm công cộng gọi là onsen. Thông thường thì nước chảy ra từ lòng đất đấy có nhiệt độ chưa thích hợp lắm, có chỗ lạnh quá nhưng có chỗ lại nóng quá, người ta cần điều chỉnh nhiệt độ khoảng 40 độ không thì thành heo luộc hết.
Nghe nói tắm onsen có tác dụng chữa bệnh, làm gái Nhật da dẻ mịn màng, đúng hay không thì không biết, nhưng nếu đang mệt mỏi vào ngâm hàng tí thấy sảng khoái mạnh khỏe hẳn ra. 
Các nhà tắm onsen cao cấp thì được xây dựng rất hoành tráng y như là một khu an dưỡng với rất nhiều dịch vụ xung quanh như ăn uống, matxa, đánh bóng bàn... Ở bên trong thì xây nhà tắm toàn bằng gỗ tảng, mái cong như ở chùa, rất cổ kính, kết hợp với vườn Nhật Bản tạo cảm giác hòa mình vào thiên nhiên khiến con người vào đó bỗng dưng trở nên thư thả dễ chịu. Phần tắm táp cũng có nhiều thể loại như tắm hơi, tắm vòi, phun nước matxa, châm điện vào mông, tắm trong nhà, tắm lộ thiên...
Có thể do kiến trúc như cái chùa, lại thường được xây dựng ở những vùng quê gần núi lửa rất thanh bình như vậy nên tất cả mọi người vào đây đều có cảm giác thanh tịnh nhẹ nhàng, ai nấy đều lặng im trầm mình trong dòng nước nóng. Nhiều người còn nhắm mắt lại buông lỏng hoàn toàn như đang ngủ. Như mọi khi em hay chui vào một góc bể vì thích quan sát mọi người. Từ từ nhúng mình vào làn nước nóng bốc hơi nghi ngút, nước dâng dần dần đến cổ, hơi nước đang bám vào mặt, gân cốt giãn ra, làn da cũng trở nên căng cứng lên để chống chọi với nước nóng, đồng thời sự thoải mái và thư giãn cũng dần xâm chiếm tâm hồn.
Ở đây có rất nhiều người, đủ mọi thế hệ già trẻ lớn bé. Có những đứa bé tí xíu da mỏng tang cảm giác nó xuống nước thì nhiệt độ sẽ làm nó chín thịt mất. Có những cụ già lưng đã còng, da nhăn nheo chảy xệ, cơ mông và ngực kéo xuống thành những nếp gấp của thời gian. Nhưng lại có những thanh niên mười tám đôi mươi chăm tập thể thao, nhìn đẹp như pho tượng châu Âu với những cơ bắp săn chắc khỏe mạnh. Có người gầy người béo, có thằng săm mình yakuza thằng có sẹo mổ, thằng bụng phệ thằng sáu múi... cả xã hội như tập trung hết cả vào đây.
Có cả tắm onsen ở ngoài trời, bể tắm làm y như cái bể cá chép Koi, xung quanh là khu vườn Nhật Bản. Ngâm mình vào nước nóng trong khi gió lạnh mơn man trên mặt. Xung quanh là thiên nhiên hữu tình và không có âm thanh nào khác ngoài tiếng nước chảy cùng tiếng gió vi vu, tạo cảm giác hòa mình với trời đất và hoàn toàn tách biệt với cuộc sống bon chen hàng ngày. Thậm chí có đôi lúc còn tưởng tượng được mình thành con khỉ đang tắm trong rừng sâu với chim hót líu lo xung quanh.
Quy định khi tắm ở Onsen là phải trần truồng, chỉ được mang theo cái khăn mặt nhỏ, nhưng không được nhúng khăn xuống nước. Người Nhật cho rằng giao tiếp khi đang ở trần khiến con người trở nên ngang hàng, đồng cảm và thân thiết hơn, phá bỏ mọi rào cản về vị trí, chức tước, nông dân cũng bằng giám đốc, vì ai cũng như lúc mới sinh ra, không có gì trên người.
Vì tất cả đều trần truồng chả có gì che dấu, nên nhìn người nhìn trim có thể đoán biết được khá chính xác người này làm nghành gì, sức khỏe hiện thời tốt không, có phải loại tham ăn tục uống không, có chăm vận động địt bọp không, đã từng va chạm hay bị dao kéo chưa...
Khi trầm ngâm tĩnh lặng để quan sát, ta có thể thấy nhiều điều lắm. Ồ, trên đời hóa ra có rất nhiều loại chim. Có thằng chim to chim bé, chim dài chim ngắn, có thằng người trắng mà chim lại đen, mỗi thằng lại có hướng mọc chim hơi hơi khác nhau, thậm chí có thằng chim lệch trái lệch phải, lông rậm hay lưa thưa, đầu nấm hay đầu thuôn, bìu thõng hay sun, hạt mẩy hay lép, đặc biệt có những thằng có hai hột to đặc biệt nhìn như hột của bò buông thõng xuống... đáng tiếc là khi đi tắm thì chim đều ở trong trạng thái nghỉ không thì còn phân biệt được nhiều điều thú nữa Cũng như VN, dân Nhật hay châu Á đều rất tự hào nếu chim to 
Chỉ cần nhìn các thể loại chim thôi cũng đủ để cảm nhận hết những khoảng khắc đời người.
+ Bọn trẻ con chim như quả ớt tiêu, cong cong vòng vòng, đầu chưa lột, đi bẽn lẽn cạnh bố hay ông nó.Mọi thứ đều mới mẻ tò mò, nhưng chim còn quá bé chưa biết làm gì.
+ Lớn lên chút thì đa số lộn tu, thòi củ ra ngoài, lông lún pha lún phún, bìu sun chắc bám sát vào đít, chim non đang trong giai đoạn tò mò muốn tung cánh "tập bay", muốn biết mình còn có thể làm được trò trống gì ngoài đi đái không?
+ Đến độ tuổi tầm 25 35 có lẽ là giai đoạn đẹp nhất của chim, khi con chim đã trưởng thành đầy đủ của một người đàn ông thực thụ, đã phát triển tối đa về kích cỡ, lúc nào cũng sẵn sàng "hót líu lo", sáng ra chào cờ mạnh khỏe, đêm về lại hùng hục xúc than, chùm lông như đám rong đen nhánh bay phần phật trong dòng nước.
+ Tầm trên đấy tiếp là các chim trung niên, nòng đã chai sạn, vẫn ngỏng nhưng sức mạnh đã giảm, bìu đã hơi xệ, chùm lông thấp thoáng sợi bạc, đã quá khôn ngoan để biết khi nào chim nên hót hay thôi, tầm này có khi chim thích ăn sâu non nhất.
+ Cuối cùng thì chim trở nên già nua, nhìn như một ống nước bị oxy hóa cũ gỉn, lòng thà lòng thòng theo từng bước chân, hai hột kéo cái da bìu dài xa tít, lông lá lưa thưa vì rụng vì bạc, khi ngồi xuống có cần chỉnh cẩn thận không ngồi mẹ lên hột, mỗi lần đi đái cần chỉnh hướng cẩn thận không ướt giày. Có cụ già nằm nghiêng thư giãn, mà 2 hột sau đít nó chảy xệ xuống chạm cả xuống sàn. Chim không còn hót được nữa rồi, cay đắng lắm nếu không chấp nhận, tốt nhất chim nên im lặng để còn giữ được sự tôn trọng. 
--- 
Đời người như một thước phim quay chậm về cái chim, lướt đi theo thời gian từ lúc ra ràng đến lúc cũ kỹ. Phải cố mà tận hưởng từng khoảng khắc một vì phim trôi qua dồi không thể quay trở lại.
Nguồn: https://www.facebook.com/notes/turi-guiliano/v%E1%BB%ABa-t%E1%BA%AFm-v%E1%BB%ABa-ngh%C4%A9-v%E1%BB%81-trim/10152553531728232

Chiều nay nghe tin anh LƯƠNG về… lòng bỗng thấy vui lạ. Anh LƯƠNG là con của bác VÍ – anh đi làm xa nhà 1 tháng anh mới về thăm 1 lần. Lần nào gặp anh tôi cũng thấy vui – vì anh và tôi khá là hợp nhau.
Ngày anh về tôi vui lắm, nói cười tít mắt. Nhớ tháng trước anh đi, có dặn là tháng này anh đi hơi lâu. Mà đúng là lâu thật, tôi mong anh về như trời hạn mong mưa.
Tôi nhìn anh LƯƠNG về lần này có vẻ gầy đi nhiều. Nhìn anh tôi thật xót xa.
Tối 2 anh em ngồi trước hiên nhà -anh nằm võng hút thuốc … ánh mắt nhìn xa xăm.
- Thế anh THƯỞNG không về chung với anh sao? – Tôi hỏi.
Anh nhìn tôi thở dài và im lặng. Chú biết rồi còn phải hỏi. Anh THƯỞNG ít về thăm nhà lắm, có khi cả năm anh mới về 1 lần, có khi anh không về.
Anh Thưởng là anh em cùng mẹ khác cha với anh Lương mà anh có vẻ chảnh lắm,không hòa đồng với anh em lắm.
- Dạo này bác NỢ hay nhắc anh lắm, bác ấy trông anh suốt. Tôi nói
- Uh, anh biết rồi anh sẽ ghé thăm bác ấy. Anh vừa phả khói thuốc vừa trả lời.
Có đôi lần anh LƯƠNG đi lâu quá,sợ nhà mong nên nhờ anh bạn tên ỨNG về báo tin,mà thường thì chỉ khi ốm quá anh LƯƠNG mới nhờ anh ỨNG báo tin về.
Tôi thắc mắc thì anh LƯƠNG nói 2 người làm chung chỗ, lại chung vị trí nên đổi nhau, mỗi lần anh ỨNG về thì anh LƯƠNG dù ốm cũng phải cố làm thay. Thế nên tháng nào anh ỨNG về qua nhà báo tin là tháng đó anh LƯƠNG nom tiều tụy hơn hẳn, tôi lại thương anh thắt ruột
- Anh về nhà mấy hôm rồi anh lại đi – kỳ này anh không ở lâu được. Anh nói
Tôi không trả lời … ánh mắt nhìn xa xăm … ngoài kia trời vẫn tối đen như mực …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét