Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

Tướng mệnh

Thầy là người chỉ ra con đường (đạo) để một (hoặc nhiều) người nương theo đó mà đi, trong quá trình đi ấy mà cá thể (tập thể) kia trải nghiệm để thăng hoa. Tuy nhiên cũng có con đường đúng và con đường lầy lội như đường về nhà bà nội...
Sử Kí 史記: Quốc hữu đạo, tức thuận mệnh; quốc vô đạo, tức hành mệnh 國有道, 即順命; 國無道, 即衡命 (Quản Yến truyện 管晏傳) Nước có đạo, thì tuân theo mệnh; nước không có đạo, thì chống lại mệnh.
****************
Sinh thời Khổng Minh thường hoài bão cái chí:''Ở đời khác thường, làm sự nghiệp phi thường, cùng thì tự tốt lấy ta, đạt thì đem hạnh phúc cho thiên hạ''.
Rút cuộc, sự nghiệp phi thường nửa đường đứt gánh, độc thiện kỳ thân chẳng xong, kiêm thiên hạ cũng hão huyền. Mặc dầu ông đã cố gắng hết mình cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, cộng với cái tài lược hơn người, thế mà tâm trạng Gia Cát Khổng Minh lúc chết thật bi ai. Gượng bệnh sai tả hữu vực lên chiếc xe nhỏ ra trại đi xem các chỗ đóng quân. Gió thu thổi mạnh lạnh buốt tới xương, mới thở dài than rằng:
''Từ đây ta không còn được ra trận đánh giặc nữa
Trời xanh thăm thẳm, giận này biết bao giờ nguôi
Muôn việc chẳng qua do số vận
Người sao cưỡng được lòng trời''.
Cái lý do gây ra Cổ kim Anh hùng cũng khó chống lại số mệnh.
Việc đời thiên hình vạn trạng, sớm thay chiều đổi không đi ra ngoài vòng thiên số.
Bởi thế, cụ Trạng Trình mới dạy người sau:
''Khôn cũng chết, dại cũng chết. Biết thì sống.
Biết ở đây có nghĩa là Tri mệnh.

******************
Người kẻ sĩ sẵn sàng hi sinh cho người tri kỷ, người phụ nữ thì thường bao dung che chở cho người làm mình vui. (Chiến Quốc Sách)

Bây giờ ngộ ra một điều: Người cạnh ta cũng phải biết cách dỗ dành họ thì họ mới hết mình với ta. Người phụ nữ khi mình dỗ dành họ vui thì họ mới phục vụ ta hết mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét