Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Dịch Chuyển

Đích đến của chúng ta không phải là một vùng đất mà là một cách nhìn mới.
~ Henry Miller

Không một ai có thể nhận ra sự tuyệt vời của việc đi du lịch cho tới khi ta trở về nhà và dành thời gian thư giãn đầu óc của mình trên chiếc gối quen thuộc
~ Lin Yutang.

Một người khôn ngoan, là người đi du lịch để khám phá chính mình.

Khi chuẩn bị đi du lịch, hãy bày tất cả quần áo và số tiền mà bạn dự định mang theo. Hãy lấy một nửa quần áo và 2/3 số tiền mà bạn có
~ Susan Heller.

Với những người dám ước mơ, thì chẳng có nơi nào xa xăm với họ cả.

Một chuyến đi cũng giống như việc kết hôn. Con đường dẫn đến sai lầm là khi bạn nghĩ rằng mình kiểm soát được nó 
~ John Steinbeck.

Khi bạn đi khám phá, hãy luôn nhớ rằng những đất nước mà bạn đặt chân đến không phải được thiết kế để làm cho bạn thoải mái. Nó được xây dựng nên nhằm giúp mỗi người dân trong nước được thoải mái 
~ Clifton Fadiman

Thế giới là một cuốn sách và những người không đi du lịch chỉ đọc được một trang của cuốn sách đó.

Các chuyến trải nghiệm thực sự không chỉ là sự khám phá những vùng đất mới mà còn làm cho chúng ta có những cái nhìn mới.


Tuổi trẻ không chỉ có nghĩa là trẻ tuổi, mà còn có nghĩa là năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời.
Ở cái tuổi ấy, trong ba thứ: SỨC KHỎE, THỜI GIAN & TIỀN BẠC, chúng ta chỉ thiếu tiền thôi, còn thời gian và sức khỏe thì luôn đong đầy.
Năm tháng qua đi khi về già ta sẽ nhận thấy tiền bạc hóa ra là thứ ít quan trọng nhất trong ba thứ trên. Nghĩa là tuổi trẻ là giai đoạn quý giá nhất đời người vì sỡ hữu trọn vẹn hai món quà lớn nhất của cuộc sống là sức khỏe và thời gian!

Cuộc sống được kết hợp bởi hôm qua, hôm nay và ngày mai. Từng bước đi từ hôm qua, đốt lên ngọn lửa hy vọng bằng hành động trong hôm nay, dệt mơ ước của ngày mai. Hôm qua là tiền đề của sự chọn lựa trong hôm nay.
Vậy bạn hãy cảm nhận cuộc sống của mình đi, thế giới này lung linh màu sắc cuộc sống rất đẹp đẽ. Cơ hội này dành cho những người đã chuẩn bị tiếp nhận chứ không phải vội vàng bước qua. Hãy từ từ cảm nhận cuộc sống, có lẽ bạn sẽ có nhiều cảm thụ và tự tin hơn, điều đó cũng khiến cuộc sống của bạn sâu sắc hơn, phong phú hơn. Mỗi ngày đều là ngày mai, cũng là hôm nay, cũng trở thành hôm qua. Hãy nắm bắt và cảm nhận hiện tại trong cuộc sống, đón chào ngày mai sáng ngời.

Đời người như mây bay gió thoảng, dài chẳng thoát 1 lần chớp mắt, sâu chẳng qua 1 cái nhíu mày.
Sống, Đi và Khám phá nghĩa là được trải nghiệm nhiều hơn, thú vị hơn, sâu sắc hơn.

Đừng lãng phí bằng cách sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều, vì đó là suy nghĩ của người khác. Đừng để những quan điểm ồn ào lấn át tiếng nói bên trong bạn. Chúng biết bạn muốn gì. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.Cá lòng tong thì nhao nhao trên mặt nước, cạnh tranh khốc liệt việc đớp bọt. Khoe quần áo, bàn chuyện ca sĩ này diễn viên kia, viết thế này đúng viết thế kia sai…chỉ có ở đám lòng tong. Đám cá lớn sống im lặng.
-------------------------------------------------------------------
Nói thật với các bố, em đã định làm ngơ cái chuyện "gà vịt" vì nó chẳng có gì đáng phải bàn cãi to chuyện, nhưng em thấy nhiều thằng ngu quá, em buộc phải lên tiếng. Mấy cái chuyện 8 nhân 4 hay 4 nhân 8 có cái quái gì mà cãi. Xin hỏi mấy vị GS TS ( chẳng biết GS TS là viết tắt của chữ gì, nghe đâu là Gà Sống và Thiến Sót thì phải). Chứ các vị bảo 8 gà nhân 4 chuồng thì ra đơn vị gì? các vị bị điên rồi à, ở đây là 8gà/ TRUỒNG nhân với 4 TRUỒNG nhé. Thích thì viết ngược lại 4 TRUỒNG nhân 8gà/TRUỒNG, đều ra 32 gà nghe chưa? điên còn hay nói! Dành thời gian bàn những việc lớn hơn đi, không đủ trình độ về và chăn nuôi gà (mà không thì "chăn nuôi heo") chứ đừng có dạy mà khổ học sinh, khổ phụ huynh, làm ngu cả thế hệ.
---------------------------------------------------------------------------------
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,

Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. 
.....
Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu,
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,
Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;
Giải nước đen giả suối, chẳng thông dòng
Len dưới nách những mô gò thấp kém;
Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm,
Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu
Của chốn ngàn năm cao cả âm u.
Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ!
Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị.
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,
- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!

--------------------------------------------------------------------------------
Vụ việc đám chã ngọng xứ Cảng Thơm nổi dậy thách thức chánh quyền của cụ Tập là một hành động láo lếu của phường trẻ trâu vô luân vô nghì, cần phải bị trừng trị đích đáng để làm gương cho những phần tử bất mãn khác âm mưu chống phá nước Mẹ Trung Hoa vĩ đại.
Các bạn thân mến. Hai nước Việt Nam Trung Hoa núi liền núi, sông liền sông, tình hữu nghị sáng như giàn khoan ngoài bể Đông. Trong các cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam, Trung Hoa luôn đứng sau ủng hộ một cách thầm lặng không tính toán, ấy là cái đạo của người huynh trưởng.
Nay thời buổi tốt đẹp, văn minh, nước Đại Hán phía Đông nắn gân Nhật lùn, phía Tây dẹp loạn Tạng, Hồi, thịnh trị ngang Nghiêu, Thuấn.
Vừa hết cảnh binh đao, khói lửa, nước Đại Việt phía Tây đánh tan Miêu phỉ, phía Nam bình định Thượng, Miên, thái bình tựa Lý, Trần.
Những vấn đề lịch sử để lại, chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết trên cơ sở nghĩa tình anh em, đồng chí, láng giềng. Chớ tin vào lời lẽ xảo ngôn, kích động của bè lũ tư bẩn thối nát, tình nghĩa của Âu Mỹ dành cho nhân dân Việt Nam cũng chỉ lâu bền như McDonald, KFC. Khoai tây gà rán sao thay được cơm trắng, màn thầu.


Thương thay hai nước Việt Trung,
Vì mấy hòn đảo cuối cùng ghét nhau.
Bỏ đi tình nghĩa trước sau,

Để lũ tư bẩn đè đầu cả hai.
Các cụ dạy cấm có sai,
Ăn nhiều bơ sữa hóa loài sói lang.
Cờ hồng nhịp bước rền vang.
Cùng nhau ta viết thêm trang sử vàng.

------------------------------------------------------------------------------
Suy ngẫm!
- Tại sao nói, không có gì quý hơn: ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC ?
- Cái gì mà con người khao khát nhất (quý nhất) thì đó là cái mà con người đã từng phải chịu đựng (trả giá) rất đắt khi không có được nó.
+ Độc lập và lệ thuộc là hai mặt biện chứng. 
+ Tự do và ràng buộc là hai mặt biện chứng. 
+ Hạnh phúc và đau khổ là hai mặt biện chứng.
- Lệ thuộc, ràng buộc và đau khổ là những điều mà con người đã từng phải chịu đựng gắn liền với đời sống dục tính bản năng trong tự nhiên của mình.
- Sự tồn tại của đời sống xã hội tách khỏi đời sống tự nhiên, vừa là minh chứng, vừa là hình thức (công cụ) giúp con người duy trì được những giá trị khao khát (quý nhất) và nó thì lại vốn rất mong manh (sinh ra vì lý do gì thì nguy cơ chết đi cũng chỉ vì lý do đó).
- Tạo Hóa không phân biệt giữa đời sống tự nhiên với đời sống xã hội. Trong đời sống tự nhiên và xã hội luôn tồn tại các lực lượng dục tính với tương quan quyền lực khác nhau có khả năng chi phối nhau, xung đột với nhau. Vậy nên, tình trạng lệ thuộc, ràng buộc và đau khổ luôn có xu hướng xảy ra khắp nơi.
- Nhà nước với sức mạnh quyền lực tập trung (được từng cá nhân gửi gắm nguyện vọng và quyền lực của mình), thông qua luật pháp gắn với chế tài của mình, có chức năng cho việc điều hòa các tương quan quyền lực (lợi ích) trong xã hội, nhằm đảm bảo duy trì được các giá trị phổ quát: ĐỘC LẬP, TỰ DO, HẠNH PHÚC.
- Cụ thể hơn, chức năng của nhà nước là nhằm đảm bảo được ĐỘC LẬP cho cộng đồng (dân tộc) trước các lực lượng khác ở bên ngoài thế giới và đảm bảo được TỰ DO cho từng thành viên trong cộng đồng của mình.
- Còn HẠNH PHÚC? – Hạnh phúc là một dạng thái độ biểu hiện trạng thái tình cảm của con người đối với cuộc sống của mình (nó là mục đích, song lại là sản phẩm phụ của hoạt động sống - người ta không thể duy trì mà không hành động gì theo cái cách riêng của người đó). Do đó, hạnh phúc thuộc về vấn đề riêng của từng cá nhân. Không ai có thể giải quyết được vấn đề không phải của mình. Vậy nên, nhà nước không thể giải quyết vấn đề HẠNH PHÚC của người dân được mà đó là vấn đề của từng công dân mà nhà nước phải để (đảm bảo, bảo vệ) cho từng thành viên tự do lựa chọn và tự chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của chính mình. Tóm lại, chỉ cần nhà nước đảm bảo được vấn đề TỰ DO của từng công dân thì vấn đề HẠNH PHÚC trong xã hội công dân sẽ tự được triển khai.

--------------------------------------------------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét