Hỏi – Trả lời
Mọi thứ đều có giá của nó. Trả lời mọi câu hỏi triệt để đều có cái giá của nó. Hiện tại sức người chẳng đáng kể. Vì vậy không phải câu hỏi nào cũng đòi hỏi có ngay câu trả lời hoàn hảo.
Không phải câu hỏi nào cũng đáng được trả lời. Bởi vì sao? Bởi vì không trả lời có thể là câu trả lời tốt nhất cho một câu hỏi nào đó hoặc đó liệu có phải câu hỏi liên quan đến vấn đề của cả hai.
Mọi thứ đều có giá của nó. Muốn có những câu trả lời thì cần biết đặt ra câu hỏi.
Giá trị của một câu hỏi không kém gì so với giá trị của một câu trả lời. Bởi vì giá trị của câu trả lời giúp vận hành cơ chế lý trí của con người, còn giá trị của một câu hỏi sẽ đem đến những câu trả lời.
Niềm tin và sự hiểu là hai mặt biện chứng. Khi ta đã đặt ra câu hỏi cho "sự hiểu" về thế giới tự nhiên tức là ta tin rằng tự nhiên sẽ có câu trả lời cho ta. Tuy nhiên, việc ta tin nó có câu trả lời với việc thật sự có câu trả lời thỏa đáng trong thế giới tự nhiên hay không lại là hai vấn đề hoàn toàn khác. Ta và thế giới là hai mặt biện chứng. Bản thân ta (là thế giới gần ta nhất) mà không nhận thức được thì hy vọng gì ta có thể nhận thức được thế giới. Do vậy, vấn đề quan trọng hàng đầu không phải là có câu trả lời thỏa đáng hay không mà là có câu hỏi thỏa đáng hay không. Câu trả lời là từ thế giới, nhưng câu hỏi là từ ta.
Thế nào thì gọi là "hỏi"? - nó đã bao hàm ở đó có chủ thể và đối tượng được "hỏi" - thể hiện mối quan hệ tác động qua lại giữa các đối tượng với nhau. "Hỏi" và "trả lời" không bao giờ tách biệt khỏi nhau. Bản thân hành động "hỏi" đã bao hàm nghĩa trông chờ một câu "trả lời". Chủ thể "hỏi" có nghĩa là đang trông chờ vào một sự phản ứng của đối tượng được "hỏi" hoặc là trông chờ vào một sự thay đổi thực trạng của bản thân. Thực trạng của bản thân là thực trạng của trạng thái "hưng phấn-ức chế", còn sự phản ứng của đối tượng mang trong nó "sự hiểu" (đúng-sai) về đối tượng. Vậy nên, không tồn tại một hành động nói chung hay câu "hỏi" nói riêng nào lại không mang trong nó hai cơ chế (cơ chế khoái cảm và cơ chế lý trí).
Ý đồ và ý tưởng là hai mặt biện chứng. Hành động của con người tuân theo hai cơ chế (cơ chế khoái cảm: hưng phấn-ức chế; cơ chế lý trí: đúng-sai). Hỏi và trả lời cũng là dạng hành động của con người. Nhiều khi chúng ta hỏi hay trả lời cũng chỉ để nhằm giải tỏa những ức chế nảy sinh trong cuộc sống của bản thân chứ không phải để nhằm giải quyết, gỡ rối những vướng mắc trong cuộc sống của mình.
Câu hỏi là tiền đề và bản thân câu hỏi chứa đựng nội dung triết lý. Câu trả lời là hệ thống triết lý.
TĨNH THÔNG LINH - Triết Lý Về Sự Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét